Trong phần đầu của bộ đôi Cưỡng cơn gió bấc và Con sóng thứ bảy, Emmi Rothner và Leo Leike, hai con người phải lòng và say mê nhau qua thư điện tử ấy có thể cưỡng lại được và cơn gió bấc của cô đơn và khao khát được gặp nhau. Nhưng với thời gian và những khắc nghiệt của cuộc sống, liệu họ có cưỡng lại được con sóng thứ bảy?
… Ở đây người ta kể cho nhau về con sóng thứ bảy bất kham. Sáu con sóng đầu hiền hậu và có thể lường trước. Chúng đưa đẩy nhau, kích nhau lên, không làm gì bất ngờ. […] Nhưng đến con sóng thứ bảy thì phải dè chừng. Một hồi lâu chẳng có gì đáng để ý, nó hòa đồng vào sự chuyển động đơn điệu, nép theo những đợt sóng trước. Song đôi khi nó quẫy vùng ra. Luôn là nó, lúc nào cũng là con sóng thứ bảy. Vì nó luôn vô tâm vô tính, lãng đãng, nổi loạn, đè lướt tất cả, nhào nặn tất cả lại từ đầu. Nó không biết quá khứ, chỉ biết hiện tại. Rồi sau đó mọi thứ đổi khác. Tốt hơn hay xấu hơn? Chỉ có ai bị nó đè xuống mới đánh giá được, chỉ có ai cả gan đương đầu nó, để nó cuốn vào lòng…
Những con sóng đã đẩy Leo và Emmi lại với nhau rồi lại kéo họ ra xa khỏi nhau, với Leo là một cô gái đem lòng yêu anh, hứa hẹn cuộc sống lứa đôi hạnh phúc, còn với Emmi là gia đình riêng mà cô không muốn rời bỏ. Lý trí đã đặt ra những rào cản vô hình khiến đôi tình nhân lúc thì dùng dằng khắc khoải, khi lại dữ dội nồng nàn…
… Emmi, anh hỏi em, em còn nhớ đêm đó không? Lẽ ra ta không được phép làm việc đó. Em thịnh nộ là thế, em cay đắng là thế, buồn bã là thế, vậy mà vẫn … đến thế, thế, thế. Hơi thở của em trên mặt anh, trong mắt anh, luồn xuống tận đáy võng mạc anh. Sự gần gũi còn gần hơn được nữa chăng? Anh đã thường mơ chuyện đó, luôn luôn thấy những hình ảnh như nhau. Được ôm chặt, rồi được đông cứng vĩnh viễn… Và chỉ còn cảm thấy hơi thở của em nữa mà thôi…
Con sóng nào đã cuốn họ đi? Và cuộc đời hai con người giàu tình yêu và đáng được yêu ấy sẽ trôi về đâu? Một khi sáu con sóng đã ập vào bờ, thì con sóng thứ bảy luôn ẩn chứa bất ngờ.