Những người đàn bà trở về, Hoa gạo cuối trời – hai ấn phẩm mới nhất của Bình Nguyên Trang đưa người đọc trở về những không gian của kí ức, cuộc sống thường nhật đầy thân thuộc, ấm áp và gần gụi. Là một nhà thơ luôn tâm niệm “việc ngồi vào bàn và viết một điều gì đó lên trang giấy là niềm an ủi, niềm hân hoan đáng kể trong đời sống của mình”, chị đã sáng tác bằng cả lòng thiết tha sống, và tình yêu đó đã lan tỏa trong từng câu từ, nhịp điệu ngôn ngữ của chị.
Nổi tiếng là một nhà thơ, đã mạnh dạn lấn sân sang ký chân dung, truyện ngắn, và đây là lần đầu tiên Bình Nguyên Trang đến với thể loại tản văn với sự ra đời của tập Hoa gạo cuối trời này. Với thế mạnh của một nhà thơ, chị đi vào những câu chuyện thường nhật bằng giọng điệu thủ thỉ, nhẹ nhàng: Bánh mì của lòng tin, Là ông chủ của chính mình, con nhé, Yêu lấy mình, Tài sản của tâm hồn…
Tập tản văn nhẹ nhàng, thấm đượm triết lí sống, sống cho bản thân và sống để là một người tử tế: “Năm tháng khiến chúng ta già đi, và những phút giây tận hưởng yêu thương cũng mất dần theo năm tháng. Chúng ta nhìn xuống đôi tay chai sần của mình và tự hỏi, phải chăng chúng ta đã quý trọng những phút giây lau nhà, giặt giũ, những đồng xu lẻ tích cóp… hơn là những phút giây ngồi cạnh người bạn đời uống một ly trà buổi sáng, hay một chiếc ôm, một lời thì thầm lúc đêm khuya. Yêu lấy mình, bạn sẽ thấy cuộc đời đẹp hơn và bạn đẹp hơn. Khi bạn trở nên đẹp hơn, thì bạn sẽ được yêu thương nhiều hơn. Và bạn hạnh phúc…” (Yêu lấy mình).
Không ồn ào, không khoa trương, như chính bút danh của chị, Bình Nguyên Trang cứ dịu dàng, nhẹ nhàng thế để dấn thân vào trò chơi của chữ nghĩa, và cùng với Những người đàn bà trở về, Hoa gạo cuối trời, chắc hẳn chị sẽ còn tiến xa hơn nữa trên con đường văn chương. Những bạn đọc đã yêu mến một Bình Nguyên Trang từ thuở đôi mươi, gặp lại chị sau hai mươi năm, vẫn sẽ thấy sự gần gũi mà không kém tươi mới của một cây bút khát khao được sống và tận hưởng cuộc sống trong từng ngôn từ.