“Nói Y Ban sống thế nào, viết thế ấy, là mới chỉ hiểu bà nhà văn này ở cái vỏ ngôn ngữ bề mặt. Ẩn sâu sau những xù xì, thô ráp, dữ tợn, ngoa ngoắt, có phần bừa bộn… là một tâm hồn luôn thèm khát sự thanh sạch và một đời sống đúng như vẻ tươi tắn, thân thiện, hấp dẫn của nó mà vì điều đó mọi vật mới thèm muốn được ra đời, khao khát sinh trưởng và luôn mơ tới sự tươi tốt.”
(Nhà văn Tạ Duy Anh)