Tác phẩm đề cập đến số phận của ba người phụ nữ đang phải vật lộn với những vấn đề thời bấy giờ tại thị trấn nhỏ Mezirící. Câu chuyện được kể ở hai khoảng thời gian đan xen trong cả hai phần của cuốn sách. Phần đầu tiên mô tả các sự kiện của dịch thương hàn đã ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người dân trong thành phố vào những năm 1950. Trong phần này, câu chuyện tập trung vào hai nhân vật chính là Mira trở nên mồi côi ở tuổi lên 9 sau khi bố mẹ và hai em chết vì dịch bệnh. Cô bé phải đến sống với người thân duy nhất là bác Hana – một người phụ nữ lập dị và yếu ớt.
Phần thứ hai của cuốn sách quay ngược thời gian và kể về sự khủng khiếp của thời kỳ Holocaust trong Thế chiến II khi người Do Thái bị đàn áp và đày đến các trại tập trung. Ở phần này là câu chuyện về Rosa – em gái của Hana và Hana.
Hana không chỉ là tên của nhân vật chính, mà còn là cảm giác mà nhân vật ấy phải sống cùng. Cô ấy cảm thấy mình tội lỗi, cảm thấy hổ thẹn tủi nhục. Mặc dù sách có chạm đến Holocaust, Hana trước hết là câu chuyện về một cô gái, người có những kế hoạch và ước mơ bị chạm trán với thực tế tàn nhẫn phũ phàng.