Hai vương triều lấy một thành lũy kéo dài từ biển cả lên núi cao làm ranh giới. Những cuộc chiến kéo dài dai dẳng trong suốt năm mươi năm dài. Và rồi trên mảnh đất chết chóc ấy, một huyền thoại được sinh thành.
Chàng là người con thứ tư của vương thượng Nam triều, nhậm chức nguyên soái đầu tiên của vương triều vào năm hai mươi tuổi. Trong mắt mọi người, chàng là con yêu của trời cao, là một thiên tài quân sự, là vị nguyên soái dựng xây nên toàn bộ nền tảng hòa bình vững chắc cho cả một triều đại. Nhưng rồi, chàng đã thấy định mệnh mở ra trước mắt mình trong đêm nọ, trong hình bóng linh hồn chập chờn hư ảo trên vùng đất chết…
Trên vùng đất bị chiến tranh cày nát, thi thể vùi lấp lên nhau rồi tan thành cát bụi, chàng đã thấy nàng ta, linh hồn kết tinh từ tử khí và oán hận. Trên vùng đất của những linh hồn và thánh thần, chàng thấy đời mình mông lung trên ranh giới của sự sống cùng cái chết, của nhân tính và sự vô luân, trên những sự đương nhiên và vô lý cực cùng của cuộc chiến tranh thảm khốc.
Năm hai mươi tuổi, chàng là vị Nguyên soái giương lá cờ chiến thắng trên tường thành lũy cao vút, trên cánh đồng bạt ngàn xác chết.
Năm hai mươi tuổi, chàng bị đẩy ra trận chiến tử thủ, đối đầu với số quân địch lớn hơn gấp mười, chứng kiến những biển người ồ ạt xông lên, những tường thành, hào lũy xây bằng xác người.
Năm hai mươi tuổi, trong một ngày mùa đông tràn ngập mùi chết chóc, chàng mới chợt nhận ra sự hiện hữu của con người trên thế gian.
Năm hai mươi bốn tuổi, vào một ngày mùa hạ sáng trong rực rỡ, chàng mới nhận ra mình…
Dựa trên sự kiện lịch sử có thật nhưng đặt vào một không gian khác, lồng ghép vào một thế giới hư ảo để triển khai mở rộng chiều hướng câu chuyện, lấy một khoảng thời gian ngắn và một không gian hẹp, cuộc chiến trong Thiên nhạc dường như không có lý do, hoàn cảnh. Tất cả chỉ gói gọn trong một trận chiến, dưới đôi mắt của một thanh niên hai mươi tuổi lần đầu ra trận. Không còn bất cứ lý do hay hoàn cảnh nào, trận chiến này chỉ còn là một cuộc tranh đấu sống còn, nơi tất cả mọi người phải tìm cách giành giật sự sống cho bản thân, trong sự tàn ác thản nhiên tuyệt đối, trong những toan tính và dối lừa giăng mắc điệp trùng. Mọi người lừa gạt nhau, lừa gạt chính mình, lẫn lộn trong chính những gì mình tin tưởng, dựng xây.
Rồi cuối cùng, không còn ai biết thế nào là “sự thật”. Những toan tính, dối lừa dường như đã xây dựng nên toàn bộ thế giới của cả con người, thánh thần lẫn những hồn ma…
Nối tiếp bộ các bộ trường thiên tiểu thuyết Hồ Dương, Thiên hạ chi vương và Vũ tịch, nữ tác giả Trường An lại một lần nữa sẽ đưa chúng ta quay về giai đoạn lịch sử hào hùng của cha ông qua tác phẩm mới nhất của chị – Thiên nhạc, một áng văn độc đáo thẫm đẫm tinh thần Phật giáo của nước nhà