Cuốn sách được tác giả Đỗ Bích Thúy viết lấy cảm hứng từ một truyền thuyết.
Đó là truyền thuyết về chúa Đất Sùng Chúa Đà ở vùng Đường Thượng, Yên Minh, Hà Giang. Theo truyền thuyết, Sùng Chúa Đà có một người vợ bé rất xinh đẹp. Nhưng ông ta là người cực kì ghen tuong, không bao giờ cho vợ ra khỏi nhà. Cây cốt đá được xem chính là công cụ hành quyết ghê rợn của Sùng Chúa Đà. Bất kì người đàn ông nào dám trêu ghẹo vợ ông ta sẽ cho treo lên cây cột đá (cao khoảng 1.9m, có hai cái tai đục lỗ để nhét tay người bị hành quyết vào đấy). Treo đến chết. Sau này, cây cột đá còn dùng để hành quyết những người vi phạm luật lệ do chúa đất đặt ra…
Sùng Chúa Đà trong cuốn sách này xét cho cùng, là người đàn ông bất hạnh. Sự bạo tàn hung ác hoang dâm không mang lại hạnh phúc cho ông ta. Đỗ Bích Thúy viết về đàn bà với niềm yêu thương vô tận. Đàn bà không phải sinh ra để đàn ông hành hạ, lấy làm trò vui. Đàn bà cũng có quyền ước mơ. Và đàn bà, sẵn sàng chết để đánh lấy cái gọi là hạnh phúc, cho dù nó chỉ đến trong chớp mắt…